10 năm sau ngày bị kết án g.iết v.ợ, con (Kỳ 3)
Đại tá Rock kiến nghị tòa án quân sự bác bỏ cáo buộc cho rằng MacDonald là h.ung t.hủ.
Người phụ nữ khả nghi
Trong quá trình thu thập bằng chứng để bảo vệ MacDonald, luật sư Bernie Sega đã tìm được người phự nữ trẻ mặc áo mưa đứng gần khu nhà MacDonald hôm xảy ra thảm án.
Tên cô là Helena Stoeckley, con gái một sĩ quan quân đội đã nghỉ hưu. Helena đang hành nghề như một “phù thủy” ở ngoại ô thành phố. Luật sư Segal đã chú ý đến Helena tại đám tang gia đình MacDonald.
Helena được xác nhận là có mặt gần nhà MacDonald hôm xảy ra á.n m.ạng và xuất hiện tại đám tang của nhưng thành viên gia đình MacDonald.
Trong buổi điều trần trước phiên tòa, luật sư Segal đã đặt nhiều câu hỏi cho công tố viên William Ivory liên quan đên việc thẩm vấn Helena Stoeckley.
Luật sư Segal thắc mắc liệu là phía cảnh sát có thẩm vấn và điều tra cô gái này không. Khi nhận được câu trả loiwg “Không”. Theo Segal, công tố viên Ivory chỉ tập trung điều tra MacDonald mà bỏ qua những nghi phạm khác..
Chi tiết trung sĩ Kenneth Mica nhìn thấy Helena trong bộ dạng khả nghi tại hiện trường, nhưng không có bất cứ động thái nào để “lưu ý” đến cô cũng khiến luật sư Segal cảm thấy có gì đó bất ổn.
Luật sư Segal, MacDonald và cha dượng của Colette MacDonald, ông Freddy Kassab hoàn toàn bế tắc và bất bình với cách điều tra của một số cá nhân trực tiếp đảm nhận vụ án này.
“Họ đang tập trung mọi hướng điều tra vào MacDonald nhằm buộc tội anh.”
“Phù thủy” Helena Stoeckley, ảnh năm 1970
Kháng cáo
Luật sư Segal hoàn toàn mất lòng tin vào cuộc điều tra của CID trong vụ án này, ông bắt đầu việc bào chữa cho MacDonald theo một số chi tiết quan trọng ông thu thập được.
Khi được đưa đến bệnh viện, qua kiểm tra của các bác sĩ, ngoài lượng cồn rất bé chứng tỏ MacDonald đã uống một li rượu cam, họ không tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào của việc dùng m.a t.úy hay các chất kích thích khác.
Video đang HOT
Theo Tiến sĩ Robert Sadoff, người sáng lập của Hội đồng tâm lý pháp liệu, người trực tiếp khám bệnh cho MacDonald vài tháng trước đó đã kết luận MacDoanld không có bất kì dấu hiệu bất thường náo về tâm lý có thể cấu thành hành vi g.iết n.gười. Nói cách khác, tiến sĩ Robert khẳng định MacDonald không gây nên thảm án. “MacDonal là một người tình cảm, rất nhẹ nhàng. Tôi thực sự rât yêu quý anh ấy.”
Đại tá Rock cũng đã yêu cầu Trung tá Bruce Bailey, trưởng khoa tâm thần bệnh viện Quân đội Walter Red, Trung tá Donald Morgan, giám đốc nghiên cứu trung tâm Tâm thần học kiểm tra MacDonal, họ đều xác nhận MacDnald hoàn toàn bình thường, không có biểu hiện nói dối hay che đậy một sự việc nào đó liên quan đến vụ án.
Segal đã tìm một số người hay qua lại nhà MacDonald đứng ra bảo vệ MacDonald trước tòa, họ là những người hàng xóm, bạn bè, đồng nghiệp, và cả chỉ huy của MacDonald, đại tá Robert Kingston. Theo họ, “MacDonal là một người tốt, anh ta vô cùng yêu thương con mình. Không thể có chuyện anh ta là h.ung t.hủ.”
MacDonald vui đùa cùng cô con gái
Thoát án
Sau 6 tuần cho các phiên điều trần, đại tá Rock đã kiến nghị tòa án quân sự bác bỏ cáo buộc ban đầu cho rằng MacDonald là h.ung t.hủ. Tướng Flanagan không đồng tình với ý kiến này, nhưng phải miễn cưỡng kết luận “không đủ chứng cứ kết tội MacDonald.”, tuy nhiên ông yêu cầu ban điều tra tiếp tục thu thập bằng chứng theo hướng ban đầu.
Một vài cá nhân “có quyền lực” tại Fort Bragg không hài lòng với kết thúc này, họ bắt đầu chiến dịch của mình để buộc MacDonald gây nên vụ t.hảm s.át đêm hôm đó.
MacDonald hoàn toàn không biết gì về “chiến dịch” đặc biệt đó. Sau khi được xét trắng án nhưng bị sa thải khỏi quân đội, không lâu sau đó MacDonald đã phải bán nhà để có t.iền chi trả cho cuộc sống.
Một vài năm sau đó, MacDonald đã phạm sai lầm lớn ảnh hướng đến anh sau này khi sẵn sàng công khai và chia sẻ trên truyền hình câu chuyện về cái c.hết của vợ và hai cô con gái. Hình ảnh tốt đẹp của MacDonald bị giảm đi trong mắt nhiều người
Thời gian đó, phòng điều tra tội phạm cũng đã tiếp cận Helena, trong một lần “tình cờ” trò chuyện, Helena cho rằng cô có thể là nhân chứng chứng kiến cảnh MacDonal g.iết n.gười.
Ngay lập tức, sự chú ý lại hướng về MacDonald, nhưng chưa có một bằng chứng cụ thể để đưa MacDonald ra xét xử.
Mùa hè năm 1971, MacDonald tới Long Beach, California làm việc với bạn mình là Jerry Hughes tại trung tâm y tế St. Mary. MacDonald đang cố gắng xây dựng lại cuộc sống và sự nghiệp của mình.
MacDonald trở thành một diễn giả nổi tiếng trong các hoạt động chống l.ạm d.ụng t.rẻ e.m và trở thành nhân viên danh dự của sở cảnh sát Long Beach.
Tháng 8/1974, một bồi thẩm đoàn đã đưa ra một báo cáo mới liên quan đến MacDonald, theo đó, họ muốn xem xét lại những giấy tờ liên quan đến việc kiểm tra pháp liệu tâm lý của macDonald những năm trước. Luật sư Segal và tiến sĩ Robert Sadoff đã đồng ý giao hồ sơ của MacDonald cho họ.
Ngay sau đó, một trong những thành viên hội thẩm yêu cầu MacDonald thực hiện một cuộc kiểm tra tâm lý pháp liệu. MacDonald đồng ý thự hiện nếu có sự giám sát của tiến sĩ Robert Sadoff. Tuy nhiên, đó chỉ là cái cớ cho việc bắt giữ MacDonald.
MacDonald lại bị bắt và bị buộc tội g.iết n.gười. Phiên tòa xét xử MacDonald dự kiến được mở vào giữa năm 1979.
Theo Khampha
10 năm sau ngày bị kết án g.iết v.ợ, con (Kỳ 1)
Sau 1 thập kỷ bị cầm tù vì tội g.iết v.ợ và con gái, cuối cùng người đàn ông cũng dành được công bằng tại tòa khi kẻ thực sự gây nên vụ án thú tội.
Vợ và 2 con Jeffrey MacDonald
Gia đình hạnh phúc
Tháng 2/1970, gia đình bác sỹ Jeffrey MacDonald tại khu vực Green Beret gặp rất nhiều thuận lợi trong công việc. Anh cùng vợ là Colette và 2 cô con gái nhỏ sống với nhau rất hạnh phúc. Trải qua nhiều năm sóng gió về hôn nhân và những tháng ngày làm việc mệt mỏi, nghiên cứu về y khoa, bác sỹ Jefffrey MacDonald đã đạt được những thành tựu đáng kể và từ đó nguồn kinh tế của gia đình cũng trở nên dồi dào hơn.
Vài tháng trước, Colette viết thiệp chúc mừng Giáng sinh cho một số người bạn. Trong thiệp viết: "Chúng tôi đang có một cuốc sống rất hạnh phúc với kỳ nghỉ rất dài, mọi chi phí đều được quân đội chi trả. Và Jeffrey sẽ ở bắc Carolina trong vòng 2 năm. Jeffrey ở nhà lúc 5h hằng ngày và phần lớn những ngày trong tuần về nhà để ăn trưa. Nhân tiện, chúng tôi hi vọng sẽ có con trai vào tháng 7".
Gia đình họ thực sự hạnh phúc vì những thành công cả về công việc và t.iền bạc. Người chồng, Jeffrey MacDonald vừa tài năng, đẹp trai lại chăm chỉ đã đạt được nhiều thành công. Sau khi tốt nghiệp trường Princeton, anh học tiếp trường y. Anh cưới cô gái anh yêu từ hồi cấp 3, một cô gái rất thông minh và cuốn hút. Người đó là Colette.
Trước đó, sau thời gian hẹn hò ngắn ngủi, cô bé Kimberly ra đời khiến cho cuộc hôn nhân của họ phải lùi lại sau vài năm.
Mãi sau khi ra trường, Jeffrey gia nhập quân đội và sau đó được làm việc tại Green Berets. Họ bắt đầu cuộc sống ở cảng Bragg, bắc Carolina.
Câu chuyện kinh hoàng
Mọi việc êm đẹp diễn ra cho tới khi một điều kinh hoàng đã diễn ra. Vào buổi sáng trời mưa ngày 17/2/1970.
Chừng 3h30 sáng, nhân viên an ninh trực điện thoại ở Fayetteville, bắc Carolina, nhận được cuộc gọi của một người đàn ông tự nhận mình là MacDonald, xin cô gọi điện cho cảnh sát quân đội và một xe cứu thương tới 544 Castle Drive. "Làm ơn nhanh lên", anh ta nói một cách yếu ớt.
Nữ nhân viên tổng đài lập tức gọi điện cho trụ sở cảnh sát: "Xin trợ giúp, 544 Castle Drive. Khẩn cấp".
Nữ nhân viên này đã gọi cảnh sát nhưng lại quên gọi tới bệnh viện. Mãi tới khi các nhân viên an ninh tới địa chỉ được báo, họ mới thấy rằng quên gọi bác sỹ là một điều sai lầm.
Trên đường tới địa chỉ được báo, Keneth Mica, một trong những nhân viên an ninh, đã nhìn thấy một cảnh tượng lạ: Một người phụ nữ trẻ mặc áo mưa, đội mũ cụp xuống mặt đang đứng cách nhà MacDonald chừng 3 tòa nhà. Điều lạ lùng là người này đứng dưới mưa lúc 3h35 sáng. Kenneth Mica và cả nhóm an ninh dừng xe lại, hỏi thăm người này.
Sau đó, cả nhóm tới trước của địa chỉ được báo. Ngôi nhà đã khóa và bên trong tối om. Họ vào bằng cửa sau và ngay lập tức gọi điện xin xe cứu thương.
Trong nhà, trên giường ngủ là Colette, 26 t.uổi, không còn sức sống. Cô nằm ngửa, người đầy m.áu, 2 chân dạng. Gương mặt và đầu bị đ.ánh đ.ập. Một bên ngực lộ ra ngoài khi cô đang mặc bộ đồ ngủ.
Bên cạnh cô là người chồng Jeffrey MacDonald, đầu quẹo sang một bên trong khi một tay vẫn đưa sang ôm vợ, trên người mặc bộ đồ ngủ. Cảnh sát quỳ xuống bên cạnh anh ta nghe anh ta hỏi: "Các con tôi thế nào? Tôi nghe chúng khóc?".
Mica ngay lập tức đứng dậy và chạy tới các phòng khác, tìm được bé Kimberly, 5 t.uổi, đang nằm trên giường trùm chăn. Khi anh chiếu pin vào mặt bé, anh kinh hoàng vì bé đã bị b.óp c.ổ c.hết, cổ có nhiều vết thương trầm trọng.
Trên giường bên, bé Krist nằm c.hết trên giường, người đầy m.áu vì vết thương ở ngực và lưng.
Mica chạy tới phòng lớn và cố gắng cấp cứu cho bác sỹ MacDonald bằng cách hô hấp nhân nhưng MacDonald đẩy ra: "Chăm sóc vợ tôi, kiểm tra con tôi".
Mica hỏi ai đã gây ra điều này. MacDonald nói: "3 người, một đàn bà, một đàn ông da màu, anh ta mặc vét-tông. Người phụ nữ tóc vàng, mũ che mặt, váy ngắn, ủng đầy bẩn. Cô ta mang một cây nến".
Kenneth Mica hỏi đồng đội về người phụ nữ họ gặp khi trên đường tới đây nhưng đồng nghiệp Lieutenant dường như không nghe thấy anh. Người này đang chăm chú viết mọi điều McDonald nói.
Một chiếc xe cứu thương tới và đưa nạn nhân còn sống sót đi cấp cứu. Khi cáng đưa MacDonald qua phòng bé Kimberly, anh ta kêu lên: "Trời ơi, hay cho tôi gặp con tôi".
Các bác sỹ phải kìm anh ta lại và MacDonald nằm bất động vì kiệt sức sau đó.
Theo Khampha